Sương Anh

Đi _ Về _ Một Cõi Nhân Gian

Tình tang tang tính trăng vàng
Buồn ai thả gót lang thang
Bóng ngả dài trên cành liễu
Ánh vương loang lỗ bên đàng

 

Ngậm ngùi ngày tháng chơ vơ
Như mạch nước sông lững lờ 
Bâng quơ ôm đàn trỗi nhịp
Thấy đời bỗng hoá ngu ngơ

 

Lạc bước viễn phương về đây
Trầm luân một kiếp sầu đầy
Mỏi mắt đi tìm ảo ảnh
Hồn rơi trong chén rượu cay
Làm thân lữ khách trần gian
Ngơ ngẩn bước chân đêm tàn
Chẳng biết nơi đâu chỗ dưạ
Ngã mình quên kiếp lầm than

 

Cõi riêng thơ thẩn mình ta
Miên miên cô tịch trăng già
Rong rêu phù vân cõi tục
Bước vào chi chốn phong ba

 

Tình tang tích tịch tình tang
Réo rắc đêm khuya cung đàn
Huyền cầm buồn vang tiếng vọng
Đi _ Về _ Một cõi nhân gian...


Sương Anh

Được bạn: vdn 3.9.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đi _ Về _ Một Cõi Nhân Gian"